Thứ Tư, 22 tháng 1, 2014

Vn. Đi qua giấc mơ | Depplus.

Em không nói gì nhiều chỉ nghe líu ríu như tiếng chim lẩn quẩn mùi hương hoa dại. Rằng con người trong cơn đau khổ vặn vẹo của mình chỉ thở hắt mùi chết chóc độc khach san Da Nang địa và úa tàn. Để lén lút nhìn trộm được viền môi cong. Có khi chỉ đến một lần trong đời Những giấc mơ mùi cỏ dại Những lần buông tay nhau. Vì chỉ ở đó hoa mới phả ra hơi thở yên bình và mộng mị. Em xách quai đôi sandal trắng kết dây mỏng manh mà em yêu thích.

Hơi thở em rối và bụi đỏ Du lich Da Nang in thành hai vệt mờ trên áo chemise của vết môi chạm. Em hít hơi dài căng hương cỏ nát. Mỗi chuyến xe chạy qua. Anh cũng không hái hoa trao cho em như những cuốn phim lãng mạn. Bâng quơ gì đó. Vẫn  cù lao chàm  còn ráng tỏa hương thanh thản cho đời. Rưng rưng tràn ngập trái tim vốn đã đập dồn dập những khi gần bên em.

Anh chỉ thấy như mây trời rơi một cụm trên vai và hương hoa cúc mùa Thu ngai ngái ngập ngừng. Sao không thể quay trở lại buổi chiều trên cánh đồng cỏ. Em cúi xuống thật gần. Vì những ý nghĩ trùng hợp tình cờ. Chúng mình không nắm tay nhau. Và cỏ lông chông xanh rưng rức. Anh gối đầu lên chân em. Đến khi chết đi. Mình ngồi xuống gần hơn với cỏ dập.

Em  du lịch hội an  không hái hoa gài lên tóc. Sao Du lich Da Nang phải tay trong tay. Vn/MASK) Lưu ý: Depplus.

Trên đường Sao không thể quay trở lại con đường đất bồng bềnh trong bụi đỏ ấy. Khi mình sóng đôi và mắt mình đôi lúc soi vào nhau để thấy màu trời xanh trong đó? Sao phải tay trong tay khi chúng mình cùng cười vì em nói câu gì đó vu vơ.

Em lại nép vào anh gần thêm một chút. Thực hiện: Linh Bée (Depplus. Mình phải băng qua bốn con đường dài. Đủ cho tóc em rối.

Hai bên vỉa hè chìm trong hoa quỳ vàng rực. Vn giữ bản quyền chuyên mục này. Em thấy rất   khách sạn Đà Nẵng  read more  bình yên Tình yêu. Loading the player. Đèn đỏ; dòng thác người. Em để hoa an nhiên trên cành. Hãy cứ đi. Nghiêm cấm các website copy lại dưới mọi hình thức.

Để biết ai là người giữ mình ở lại! Những ngày này. Một nỗi dịu dàng. Xe tuôn hối hả nườm nượp về phía trước và ba cây cầu. Hai mươi cái ngã tư đèn xanh. Từng nhúm nhụy hoa bay lửng lơ trong không gian lóng lánh màu vàng non. Anh bên cạnh trầm tư như buổi chiều. Lúm đồng tiền ẩn hiện và khi em cắn nhẹ góc môi.

Cũng không đan tay trong tay như những cặp tình nhân trong bài thơ tình. Anh nói khach san Da Nang vu vơ gì đó về con người không được như cỏ. Ướp ngọt ngào trời cao nguyên. Ba dòng sông để về được với cỏ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét